Games và tuổi trẩu tre


Từ nhỏ tôi đã có tính ham chơi, giờ thì đỡ một phần nào 😀 Cũng không nhớ chính xác là đã cày bao nhiêu games, đốt bao nhiêu thời gian ở cái thời trẩu tre đấy nữa. Đáng lẽ ra ở độ tuổi đó phải tập tành, ăn uống thật nhiều, thể dục thể thao… thì tôi lại dính vào nhậu nhẹt và games.

Hồi xưa tôi chơi nhiều games bắt đầu từ điện tử 4 nút như Bắn tank, Mario, Contra, Tetris, Mortal combat… Sau chuyển sang PCPS như Fifa, Pes, Counter strike, Medal of Honor, Đế chế, Heroes, Warcraft rồi dần chuyển sang game online như Gunbound, Audition, Dota, Touch, Blade & Soul… Nói chung là „đầu tư“ rất nhiều vào game, tuổi thơ 8x đầu 9x chắc cũng hiểu hoặc trải qua giai đoạn này 😀

Giờ thì tôi chỉ chơi để relax, game trên điện thoại những lúc rảnh hoặc phải chờ đợi một điều gì đó, hoặc nằm nghỉ ngơi chơi vài ba phút rồi lim dim ngủ. Game hồi xưa thì chẳng lưu lại được gì nhiều, có game mới này thì còn printscreen được. Show hàng một tí về các score của tôi (click Read more đọc tiếp)

Continue reading

Advertisement

Dota, Blade & Soul, Rich dad Poor Dad


Tội lỗi lớn nhất mà tôi từng mắc phải – dính vào game Dota. Đổ lỗi cho game là không đúng, có trách phải trách bản thân, trách ý chí quá yếu kém, chơi và bị nghiện 😦 Nó là làm ảnh hưởng rất nhiều tới cuộc sống, sức khoẻ của tôi…

Từ ngày em đến, em đã giúp tôi “cai nghiện”. Dù vậy thỉnh thoảng tôi vẫn trốn em làm vài trận 😀 Thời gian trôi qua, tôi cai nghiện thành công. Sau rồi cũng đỗ đạt, sống đúng “chuẩn men” :p , chăm chỉ làm ăn, chấp hành nghiêm chỉnh giờ giấc do tôi tự đặt ra một cách khoa học. Tuy nhiên sau đó lại đến lân em bị dính vào cơn  nghiện game Blade & soul. Thế là vai trò của chúng tôi bị đảo lộn. Tôi vẫn còn lưu những video em nghiện đến mức nào 😀

Tôi không hiểu sao hồi đó tôi có thể ham chơi như vậy?!? Sau này đi làm thì cũng hết chơi luôn. Tối về mệt bơ phờ nên cũng không còn sức. Có thời gian rảnh thì nghỉ ngơi hoặc kiếm việc làm thêm, kiếm đối tác làm ăn. Tôi luôn cố gắng giữ cân bằng 2 yếu tố công việc và gia đình, gìn giữ nếp nhà. Trong quan điểm của tôi, mọi thứ đều có cái giá của nó. Vấn đề là bạn có chấp nhận trả giá cho điều đó hay không?.? Trong cuốn Người cha giàu dạy con (Rich dad Poor dad) có nói đến sự trả giá này. Tôi rất thích cuốn đó, tôi đọc xong bản tiếng Việt, hôm nọ vào hiệu sách thì đọc trộm bản tiếng Séc một lần nữa 😀

Continue reading